作业帮 > 体裁作文 > 教育资讯

游园不值拼音版

来源:学生作业帮助网 编辑:作业帮 时间:2024/09/24 08:36:10 体裁作文
游园不值拼音版体裁作文

篇一:游园不值(带拼音)

游园不值 叶绍翁

yīng lián 应 怜 xiǎo kòu 小 扣 chūn sè 春 色 yī zhī 一

Jī chǐ 屐 齿 chái fēi 柴 扉

mǎn yuán 满

hóng xìng 红

yìn cāng 印 苍 jiǔ bù 久

不 guān bù 关

chū qiáng 出

tái 苔 , kāi 开 。 zhù 住

, lái 来

篇二:小学必背古诗80首+带拼音

回乡偶书 贺知章

shào 少 xiāng 乡 ?r 儿 xiǎo lí jiā lǎo dà huí 小 离 家 老 大 回 yīn wú gǎi bìn máo shuāi 音 无 改 鬓 毛 衰 t?ng xiāng jiàn bù xiāng shí 童 相 见 不 相 识 , 。 , xiào wan ka c?ng h? chù lái 笑

问 客 从 何 处 来

。忆江南 白居易

nán hǎo fēng jǐng jiù

c?ng ān 江 南 好 , 风 景 旧 曾 谙 rì chū jiāng huā h?ng shang huǒ 日 出 江 花 红 胜 火 , chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán 春 来 江 水 绿 如 蓝

n?ng bù yì jiāng nán 能

不 忆 江 南 ?

08 古朗月行(节选)李白

xiǎo shí bù shí yua 小 时 不 识 月 , hū zu? bái yù pán 呼 作 白 玉 盘 。 y?u yí yáo tái jìng 又 疑 瑶 台 境 , fēi zài qīng yún duān 飞

jiāng 。

09 元日 王安石

bào zhú shēng zhōng 爆 竹 声 中 chūn fēng s?ng nuǎn yī suì chú

一 岁 除 rù tú sū

, 春 qiān 千 zǒng 总 rì 日 yáo 遥 fēi 飞 yí 疑 zhāo 朝 qiān 千 liǎng 两 qīng 轻

风 送 暖 入 屠 苏 m?n wàn hù t?ng t?ng rì 门 万 户 曈 曈 日 bǎ xīn táo huàn jiù fú 把 新 桃

换 旧 符

望庐山瀑布 李白

xiāng lú shēng zǐ yān

照 香 炉 生 紫 烟 kàn pù bù guà qián chuān 看 瀑 布 挂 前 川 liú zhí xià sān qiān chǐ 流 直 下 三 千 尺 shì yín h? lu? jiǔ tiān 是 银

河 落 九 天

早发白帝城 李白

cí bái dì cǎi yún jiān

辞 白 帝 彩 云 间 lǐ jiāng líng yī rì huán 里 江 陵 一 日 还 àn yuán shēng tí bù zhù 岸 猿 声 啼 不 住 zhōu yǐ gu? wàn ch?ng shān 舟 已 过 万 重

。 , 。

, 。 , 。

, 。 , 。

zhào

江畔独步寻花 杜甫

huáng 黄 qiān 千 liú sì niáng jiā huā 四 娘 家 花 duǒ wàn duǎ yā 朵 万 朵 压 lián xì di? shí mǎn

满 zhī 枝 shí xī 蹊 dī 低 wǔ , 。 留 zì 自

hēi 黑 bái 白 juǎn 卷 wàng 望 quán 泉 shù 树 xiǎo 小 cǎo 早

连 戏 蝶 时 时 舞 , zài jiāo yīng qià qià tí 在 娇 莺 恰

六月二十七日望湖楼醉书 苏轼

yún fān m? wai zhē shān

云 翻 墨 未 遮 山 , yǔ tiào zhū luàn rù chuán 雨 跳 珠 乱 入 船 。 dì fēng lái hū chuī sàn 地 风 来 忽 吹 散 , hú l?u xià shuǐ rú tiān 湖 楼 下 水 如 天

小池 杨万里

yǎn wú shēng xī xì liú 眼 无 声 惜 细 流, yīn zhào shuǐ ài qíng r?u 荫 照 水 爱 晴 柔。 h? cái lù jiān jiān jiǎo 荷 才 露 尖 尖 角, yǒu qīng ting lì shàng t?u 有

蜻 蜒 立 上 头。

四时田园杂兴 范成大

zh?u chū yún tián ya jī 昼 出 耘 田 夜 绩 cūn zhuāng ?r nǚ ga dāng 村 庄 儿 女 各 当 t?ng sūn wai jiě g?ng gēng 童 孙 未 解 供 耕 má 麻 jiā 家 zhī 织 , 。 , yě bàng sāng yīn xu? zh?ng guā也 傍 桑 阴 学 种

悯农 李绅

chú H? rì dāng wǔ 锄 禾 日 当 午 hàn dī h? xià tǔ 汗 滴 禾 下 土 shuí zhī pán zhōng cān 谁 知 盘 中 餐 lì lì jiē xīn kǔ 粒

咏柳 贺知章

bì yù zhuāng ch?ng yī shù

gāo

碧 玉 妆 成 一 树 高 wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 万 条 垂 下 绿 丝 绦 bù zhī xì ya shuí cái chū 不 知 细 叶 谁 裁 出 ar yua chūn fēng sì jiǎn dāo 二 月 春 风

似 剪

, 。 , 。

,。,

晓出净慈寺送林子方 杨万里

bì jìng xī hú 毕 竟 西 湖 fēng guāng bù yǔ liù yua zhōng

六 月 中 sì shí t?ng

, 风 光 不 与 四 时 同 jiē tiān lián ya wú qi?ng bì 接 天 莲 叶 无 穷 碧 yìng rì h? huā bi? yàng h?ng 映 日 荷 花

别 样 红

绝句 杜甫

chí rì jiāng shān lì 迟 日 江 山 丽 chūn fēng huā cǎo xiāng 春 风 花 草 香 ní r?ng fēi yàn zǐ 泥 融 飞 燕 子 shā nuǎn shuì yuān yāng 沙

送元二使安西 王维

wai ch?ng zhāo yù yì qīng ch?n

渭 城 朝 雨 浥 轻 尘 ka sha qīng qīng liǔ sa xīn 客 舍 青 青 柳 色 新 quàn jūn gēng jìn yī bēi jiǔ 劝 君 更 尽 一 杯 酒 xī chū yáng guān wú gù r?n 西

阳 关 无 故

。 , 。

, 。 , 。

,。,。

篇三:带拼音古诗

敕běichì勒cháo yuè fǔlè歌gē北朝乐府 敕勒川, 阴山下, 天似穹庐, 笼盖四野。 天苍苍, 野茫茫, 风吹草低见牛羊。fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng yě máng máng tiān cāng cāng lóng gài sì yǎ tiān sì qióng lú yīn shān xià chì lè chuān 春夜喜雨 杜甫 好雨知时节, 当春乃发生。 随风潜入夜, 润物细无声。 野径云俱黑,jiāng chuán yě jì ng yún jù hēi rùn wù xì wú shēng suí fēng qián rù yè dāng chūn nǎi fā shēng hǎo yǔ zhī shí jié dù fǔchūn yèxǐyǔ江船火独明。xiǎo kàn hóng shī chù huā zhòng jǐn guān chénghuǒdúmí ng晓看红湿处, 花重锦官城。 忆江南 白居易bái jū yìyìjiāng nán江南好, 风景旧曾谙。 日出江花红似火, 春来江水绿如蓝。 能不忆江南?néng bú yì jiāng nán chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán rì chū jiāng huā hóng sì huǒ fēng jǐng jiù céng ānjiāng nán hǎo 乐游原 李商隐xiàng wǎn yì qū chē lǐ shānglèyóuyuányǐn向晚意不适, 驱车登古原。 夕阳无限好, 只是近黄昏。zhǐ shì jì n huáng hūn xī yáng wú xiàn hǎo dēng gǔ yuánbúshì 惠崇春江晓景 苏轼zhú wài táo huā chūn jiāng shuǐ sū shìhuì chóng chūn jiāng xiǎo jǐng竹外桃花三两枝, 春江水暖鸭先知。lú hāo mǎn dì lú yá duǎn hé tún yù shàng shí nuǎn yā xiān zhīsān liǎng zhī芦蒿满地芦芽短,zhèng shì正是河豚欲上时。 题西林壁 苏轼yuǎn jì gāo n dī sū shìtíxīlí bì n横看成岭侧成峰, 远近高低各不同。 不识庐山真面目,zhī bù shí lú shān zhēn miàn mù gè bù tónghéng kàn chéng lǐng cè chéng fēng只缘身在此山中。yuán shēn zài cǐshān zhōng 游园不值yèyóuyuán bù zhí叶绍翁chǐshàowēng应怜屐齿印苍苔, 小扣柴扉久不开。 春色满园关不住, 一枝红杏出墙来。yī zhī hóng xì ng chū qiáng lái chūn sè mǎn yuán guān bú zhù xiǎo kòu chái fēi jiǔ bù kāiyì ng lián jīyì ncāng tái 悯农 李绅 其一chūn zhóng yí qí yī lǐ shēnmǐn nóng. .lì sù zǐ春种一粒粟, 秋收万颗子。 四海无闲田, 农夫犹饿死!nóng fū yóu è sǐ sì hǎi wú xián tián qiū shōu wàn kē 悯农 李绅 其二chú hé rì qí èr lǐ shēnmǐn nóng. .wǔ tǔ锄禾日当午, 汗滴禾下土。shuí hàn dī hé xiàdāng谁知盘中餐,lì lì jiē xīn kǔzhīpán zhōng cān粒粒皆辛苦。 寻隐者不遇 贾岛sōng xià yán shī cǎi yào jiǎ dǎoxúnyǐnzhěbúyù.qù松下问童子, 言师采药去。 只在此山中, 云深不知处。yún shēn bù zhī chù zhī zài cǐ shān zhōngwèn tóng zǐ shān xí ng山行dù杜牧bái yúnmù.yǒu r

én jiā远上寒山石径斜, 白云生处有人家。 停车坐爱枫林晚, 霜叶红于二月花。shuāng yè hóng yú èr yuè huā tí ng chē zuò ài fēng lí wǎn n shēng chùyuǎn shàng hán shān shí ng xié jì qīng mí ng清明dù mù杜牧qīng mí ng shí lù.yǔ fēn fēn yù duàn hún清明时节雨纷纷, 路上行人欲断魂。 借问酒家何处有? 牧童遥指杏花村。mù tóng yáo zhǐ xì ng huā cūn jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu shàng xí ng rénjié 元日bào zhúyuán rì王安石wáng ānshí.suì chú tú sū爆竹声中一岁除, 春风送暖入屠苏。 千门万户曈曈日, 总把新桃换旧符。zǒng bǎ xīn táo huàn jiù fú qiān mén wàn hù tóng tóng rì chūn fēng sòng nuǎn rùshēng zhōng yí bó泊船瓜洲shí zhōu yìchuán guāzhōu王安石jīng kǒu guā zhōng shān zhǐ géwáng ān.shuǐ jiān chóng shān京口瓜洲一水间, 钟山只隔数重山。chūn fēng yòu lǜ jiāng ná nàn mí yuè ng hé shí zhào wǒ huán shù春风又绿江南岸, 明月何时照我还? 夏日绝句 李清照shēng dāng zuò sǐ yì wéi guǐ lǐ qīng zhàoxiàrìjuéjù.rén jié xióng生当作人杰, 死亦为鬼雄。 至今思项羽, 不肯过江东。bù kěn guò jiāng dōng zhì jīn sī xiàng yǔ 小池yángxiǎo chí杨万里quán yǎn wú shēng xī xì shù yīnwàn lǐ.liú泉眼无声惜细流, 树阴照水爱睛柔。 小荷才露尖尖角, 早有蜻蜓立上头。zǎo yǒu qīng tí ng lì shàng tóu xiǎo hé cái lòu jiān jiān jiǎo zhào shuǐ ài jīng róu 江上渔者fàn zhòng yānjiāng shàng yú zhě范仲淹yú江上往来人, 但爱鲈鱼美。 君看一叶舟, 出没风波里。chū mò fēng bō lǐ jūn kàn yí yè zhōu dàn ài lú měijiāng shàngwǎng lái rén 回乡偶书hèhuí xiāng ǒu shū贺知章jiā wúzhīzhāng.huí máo cuī少小离家老大回, 乡音无改鬓毛衰。 儿童相见不相识, 笑问客从何处来。xiào wèn kè cóng hé chù lái ér tóng xiāng jiàn bú xiāng shí xiāng yīn gǎi bì nshào xiǎo lílǎo dà 梅花wáng ān qiáng jiǎo shùméi huā王安石lí ng hán dúshí.méi kāi墙角数枝梅, 凌寒独自开。 遥知不是雪, 为有暗香来。wéi yǒu àn xiāng lái yáo zhī bú shì xuě zìzhī jiāng pàn dú江畔独步寻花 杜甫dù fǔbùxúnhuā.mǎn qī yā zhī dī黄四娘家花满蹊, 千朵万朵压枝低。 留连戏蝶时时舞, 自在娇莺恰恰啼。zì zài jiāo yīng qià qià tí liú lián xì dié shí shí wǔ qiān duǒ wàn duǒhuáng sìniáng jiā huā 江南jiāng nán汉乐府 江南可采莲, 莲叶何田田。 鱼戏莲叶间, 鱼戏莲叶东, 鱼戏莲叶西, 鱼戏莲叶南, 鱼戏莲叶北。yú xì lián yè běi yú

xì lián yè nán yú xì lián yè xī yú xì lián yè dōng yú xì lián yè jiān lián yè hé tián tián jiāng nán kě cǎi liánhàn yuè fǔ 芙蓉楼送辛渐wáng chāngfú róng lóusòng xīnjiàn王昌龄lí ng寒雨连江夜入吴, 平明送客楚山孤。 洛阳亲友如相问, 一片冰心在玉壶。yí piàn bīng xīn zài yù hú luò yáng qīn yǒu rú xiāng wèn pí ng mí ng sòng kè chǔ shān gūhán yǔ lián jiāng yè rù wú 风lǐ qiáofēng李峤 解落三秋叶, 能开二月花。 过江千尺浪, 入竹万竿斜。rù zhú wàn gān xié guò jiāng qiān chǐ làng néng kāi èr yuè huā jiě luò sān qiū yè 别董大 高适běi fēng chuī gāo shìbié dǒng dà千里黄云白日曛, 北风吹雁雪纷纷。 莫愁前路无知己, 天下谁人不识君?tiān xià shúi rén bù shí jūn mò chóu qián lù wú zhī jǐ yàn xuě fēn fēnqiān lǐ huáng yún bái rìxūn 凉州词wáng hànliáng zhōu cí王翰měi jiǔ pí pa葡萄美酒夜光杯, 欲饮琵琶马上催。zuì yù yǐn mǎ shàng cuīpútaoyèguāng bēi醉卧沙场君莫笑,gǔ lái zhēng zhàn jǐ rén huíwòshāchǎng jūn mòxiào古来征战几人回! 咏 鹅éyǒng鹅 . 鹅,gē lǜ shuǐ éé骆宾王 鹅fú é qū xiàng xiàng tiānluò bīn wáng曲项向天歌。 白毛浮绿水, 红掌拨清波。hóng zhǎng bō qīng bō bái máo 咏hè bì yùyǒng柳zhī zhāngliǔ贺知章xià.shù gāo sī tāo碧玉妆成一树高, 万条垂下绿丝绦。 不知细叶谁裁出, 二月春风似(转载于:www.smhaida.com 海 达 范 文网:游园不值拼音版)剪刀。èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo bù zhī xì yè shuí cái chū wàn tiáo chuí lǜzhuāng chéng yī 登鹳雀楼 王之涣bái rì yī huáng hé rù wáng zhī huàndēng guàn què lóu.jì n liú白日依山尽, 黄 河入海流。yù qióng qiān lǐ mù gèng shàng yì céng lóu hǎishān欲穷千里目, 更上一层楼。 春chūn晓juéxiǎomèng hào rán孟浩然chù.xiǎo niǎo春眠不觉晓, 处处闻啼鸟。 夜来风雨声,huā yè lái fēng yǔ shēng chù wén tíchūn mián bù花落知多少。luòzhīduōshǎo 出wáng chāng qí shí n mí ng yuèchū塞lí ngsài王昌龄.shí guān wèi huán秦时明月汉时关,wàn lǐ cháng zhēng rén dàn shǐ lóng chéng fēi jiāng zàihàn万里长征人未还。 但使龙城飞将在, 不教胡马度阴山。bù jiāo hú mǎ dù yīn shān 鹿 王维kōng shān bú dàn wén rén wánglù柴wéizhài.xiǎng空山不见人, 但闻人语响。 返影入深林, 复照青苔上。fù zhào qīng tái shàng fǎn yǐng rù shēn lí n yǔjiàn rén 送元二使安西 王维wèi chéng zhāo yǔ kè shè wáng wéisòng yuán èr shǐ ānxī.qīng chén sè xīn渭城朝雨浥轻尘,qīng qīng liǔ

quàn jūn gèng jì n yī bēi jiǔyì客舍青青柳色新。 劝君更尽一杯酒, 西出阳关无故人。xī chū yáng guān wú gù rén jiǔ九月九日忆山东兄弟 王维dú zài yì měi féng jiā wáng wéiyuèjiǔrìyìshān dōngxiōng dì.yì kè bèi sī qīn独在异乡为异客, 每逢佳节倍思亲。 遥知兄弟登高处, 遍插茱萸少一人。biàn chā zhū yú shǎo yī rén yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù jiéxiāng wéi 静夜思 李白yí shì dì lǐ báijì ng yèsī.床前明月光, 疑是地上霜。jǔ tóu wàng mí ng yuè dī tóu sī gù xiāng shàng shuāngchuáng qián mí yuè guāng ng举头望明月, 低头思故乡。 gǔ古朗月行 李白lǐ bái xiǎo shí bùlǎngyuèxí ng小时不识月, 呼作白玉盘。 又疑瑶台镜, 飞在青云端。 仙人垂两足, 桂树何团团。 白兔捣药成, 问言与谁餐?wèn yán yǔ shuí cān bái tù dǎo yào chéng guì shù hé tuán tuán xiān rén chuí liǎng zú fēi zài qīng yún duān yòu yí yáo tái jì ng hū zuò bái yù pánshíyuè chán chú蟾蜍蚀圆影,dà mí ng yè yǐ cán yì xī luò jiǔ wūshíyuányǐng大明夜已残。 羿昔落九乌, 天人清且安。 阴精此沦惑, 去去不足观。 忧来其如何 凄怆摧心肝。qī chuàng cuī xīn gān yōu lái qí rú hé qù qù bù zú guān yīn jīng cǐ lún huò tiān rén qīng qiě ān, wàng lú望庐山瀑布 李白lǐ bái xiāng lúshān pùbù.yān qián chuān日照香炉生紫烟,yáo kàn pùrìzhàoshēng zǐ遥看瀑布挂前川。fēi liú zhí xià sān qiān chǐ yí shì yí n hé luò jiǔ tiānbùguà飞流直下三千尺, 疑是银河落九天。 zèng wāng lún赠汪伦 李白lǐ bái.xí ng gē shēng李白乘舟将欲行, 忽闻岸上踏歌声。 桃花潭水深千尺, 不及汪伦送我情。bù jí wāng lún sòng wǒ qí ng táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ hū wén àn shàng tàlǐbái chéng zhōu jiāng yù zǎo fā早发白帝城 李白lǐ báibái dìchéng.yún jiān rì huán朝辞白帝彩云间, 千里江陵一日还。 两岸猿声啼不住, 轻舟已过万重山。qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān liǎng àn yuán shēng tí bú zhù qiān lǐ jiāng lí ng yīzhāo cíbái dìcǎi wàng望天门山 李白lǐ báitiān mén shān.jiāng kāi cǐ huítiān mén zhōng duàn chǔ天门中断楚江开,bì shuǐ dōng liú zhì shān xiāng duì chū碧水东流至此回。liǎng àn qīng两岸青山相对出,gū fān yí piàn rì biān lái孤帆一片日边来。 相思 王维wáng wéixiāng sī.jǐ zhī红豆生南国, 春来发几枝? 愿君多采撷, 此物最相思。cǐ wù zuì xiāng sī yuàn jūn duō cǎi xié chūn lái fāhóng dòu shēng nán guó 绝句 杜甫

两个黄鹂鸣翠柳, 一行白鹭上青天。chuāng hán yì háng bái lù shàng qīng tiān liǎng gè huáng lí mí ng cuì liǔ dù fǔjuéjù窗含西岭千秋雪,dōng wú wàn lǐ chuánxīlǐng qiān qiūxuěmén bó门泊东吴万里船。 游子吟mèngyóu zǐyí n孟郊jiāo慈母手中线, 游子身上衣。 临行密密缝, 意恐迟迟归。 谁言寸草心。 报得三春晖。bào dé sān chūn huī shuí yán cùn cǎo xīn yì kǒng chí chí guī lí xí n ng mì mì féng yóu zǐ shēn shàng yīcímǔshǒu zhōngxiàn 江雪liǔ zōngjiāng xuě柳宗元yuán.千山鸟飞绝, 万径人踪灭。 孤舟蓑笠翁, 独钓寒江雪。dú diào hán jiāng xuě gū zhōu suō lì wēng wàn jì ng rén zōng mièqiān shān niǎo fēi jué

篇四:《游园不值》习题

《游园不值》习题

一、基础题

1.看拼音,写词语

jī chǐ chái fēi cāng tái chūn sè mǎn yuán

( ) ( ) ( ) ( )

2.给带点的字选择正确的解释,把序号写在括号里

(1) 怜:①怜悯、同情 ②爱 ③爱惜

应怜屐齿印苍苔。( )

(2)扣:①扣除 ②击打 ③覆盖

小扣柴扉久不开。( )

二、综合题

1.填空:

游园不值是一首赞美( )的诗,作者游园看花进不了门,本来是一件( )的事情,但他从( )想象出( ),感受到( ),心情由( )

( ).

2.选出正确答案,将序号填在括号里。

①《泊船瓜洲》②《滁州西涧》

③《游园不值》④《送杜少府之任蜀州》

1.叶绍翁( ) 2.王勃( )

3.韦应物( ) 4王安石( )

三、提高题

游园不值

叶绍翁

应怜屐齿印苍苔,_________________ 。

____________________,一枝红杏出墙来。

1. 补充古诗。

2. 解释词语。

(1)不值:__________________

(2)屐齿:__________________ 转为

(3)小扣:__________________

(4)柴扉:__________________

3. 古诗赏析

(1)这首小诗写诗人春日游园观花的( ),写得十分形象而又富有理趣。

(2)诗中“春色”和“红杏”都被( ),不仅景中含情,而且景中寓理,能引起读者许多联想,受到哲理的启示:“春色”是关锁不住的,“红杏”必然要“出墙来”宣告春天的来临。同样说明_______________________________________________________道理。

(3)叶绍翁,字( ),号( ),处州龙泉人。他是( )时著名的江湖派诗人,诗歌多写田园风光,尤其擅长( )绝句。

参考答案

一、基础题

1.看拼音,写词语

jī chǐ chái fēi cāng tái chūn sè mǎn yuán

( 屐 齿 ) ( 柴 扉 ) ( 苍 苔 ) ( 春 色 满 园 )

2.给带点的字选择正确的解释,把序号写在括号里

(1) 怜:①怜悯、同情 ②爱 ③爱惜

应怜屐齿印苍苔。( ③爱惜 )

(2)扣:①扣除 ②击打 ③覆盖

小扣柴扉久不开。( ②击打 )

二、综合题

1.游园不值是一首赞美( 春天)的诗,作者游园看花进不了门,本来是一件( 扫兴)的事情,但他从(露出墙头的一枝红杏 )想象出( 满园的春色),感受到(春机勃发 ),心情由(失望 )转为( 快慰).

2.选出正确答案,将序号填在括号里。

①《泊船瓜洲》②《滁州西涧》

③《游园不值》④《送杜少府之任蜀州》

(1)叶绍翁( ③ )(2)王勃( ④ )

(3)韦应物( ② )(4)王安石(① )

三、提高题

游园不值

叶绍翁

应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开 。

春色满园关不住,一枝红杏出墙来。

1. 补充古诗。

2. 解释词语。

(1)不值:没有遇到人

(2)屐齿:木底鞋底下的横梁。

(3)小扣:轻轻地敲。

(4)柴扉:柴门,用树枝编成的简陋的门。

3. 古诗赏析

(1)这首小诗写诗人春日游园观花的(所见所感 ),写得十分形象而又富有理趣。

(2)诗中“春色”和“红杏”都被(拟人化 ),不仅景中含情,而且景中寓理,能引起读者许多联想,受到哲理的启示:“春色”是关锁不住的,“红杏”必然要“出墙来”宣告春天的来临。同样说明(一切新生的美好的事物也是封锁不住、禁锢不了的,它必能冲破任何束缚,蓬勃发展)道理。

(3)叶绍翁,字(嗣宗 ),号(靖逸 ),处州龙泉人。他是(南宋 )时著名的江湖派诗人,诗歌多写田园风光,尤其擅长(七言 )绝句。

篇五:带拼音的小学必背古诗80首

体裁作文