狐狸与鹤带拼音
来源:学生作业帮助网 编辑:作业帮 时间:2024/09/25 19:24:38 体裁作文
篇一:熊与狐狸(带拼音的故事)
熊与狐狸
篇二:狮子和牛和老狐狸的故事带拼音
Shi zi niu helao hu li de gu shi
狮子、牛和老狐狸的故事
hěn jiǔ yǐ qián yì t?u xiǎo niú yǔ yì t?u xiǎo shī zi shì hǎo p?nɡ yǒu 很久以前,一头小牛与一头小狮子是好朋友。
tā men xínɡ yǐnɡ bù lí
它们形影不离,
zài nà t?u shī zi h?u miàn jīnɡ chánɡ yǒu yì zhī chī shanɡ
在那头狮子后面经常有一只吃剩
r?u de lǎo hú li ɡēn zhe měi dānɡ shī zi shā le
肉的老狐狸跟着,每当狮子杀了
yì t?u yě sh?u shí y?nɡ shí biàn xiǎnɡ dào tā de huǒ bàn 一头野兽食用时,便想到它的伙伴,
yú shì jí mánɡɡǎn huí jiā lǐ yīn cǐ
于是急忙赶回家里。因此,
lǎo hú li chánɡ chī bú dào shanɡ xià de r?u fēi chánɡ shēnɡ qì 老狐狸常吃不到剩下的肉,非常生气。
tā xiǎnɡ wǒ chī bú dào r?u wán quán shì yīn wai nà t?u niú 它想:我吃不到肉完全是因为那头牛,
yīnɡ jiānɡ tā men fēn kāi
应将它们分开。
tā pǎo dào nà t?u niú miàn qián shuō shī zi yào shā nǐ
它跑到那头牛面前说:"狮子要杀你。
y?u pǎo dào shī zi miàn qián shuō niú yào shā nǐ
"又跑到狮子面前说:"牛要杀你。
shī zi yǔ niú huí dào wō li shí hù xiānɡ dǎ liànɡ
"狮子与牛回到窝里时,互相打量,
dōu rèn wéi hú li shuō de shì shì shí
都认为狐狸说的是事实。
yú shì niú y?nɡ jiǎo pōu kāi le shī zi de dù pí
于是, 牛用角剖开了狮子的肚皮,
shī zi yě shā le niú tā men liǎnɡ jiù zha yànɡ dōu sǐ le
狮子也杀了牛,它们俩就这样都死了
篇三:登鹳雀楼(带拼音)
登鹳雀楼 王之涣
bái
白
huáng
黄
yù
欲
gang
更 rì 日 h? 河 qióng 穷 shàng 上 yī shān 依 山 rù hǎi 入 海 qiān lǐ 千 里 yī c?ng 一 层 jìn 尽 , liú 流 。 mù 目 , lóu 楼 。
篇四:唐诗三百首(带拼音)
唐诗三百首全集
《春晓》唐 孟浩然
chūnmiánbùju?xiǎoyaláifēngyǔshēng
chūnxiǎo
táng
manghàorán
春眠不觉晓, 处处闻啼鸟。
huālu?zhīduōshǎo
chùchùw?ntíniǎo
夜来风雨声, 花落知多少。
《鹿柴》唐 王维
lùchái
táng
wáng
w?ikōngshānbújiànr?nfǎnjǐngrùshēnlín
空山不见人, 但闻人语响。
fùzhàoqīngtāishàng
dànw?nr?nyǔxiǎng
返景入深林, 复照青苔上。
《相思》唐 王维
xiāngsī
táng
wángw?i
h?ngd?ushēngnángu?yuànjūnduōcǎixi?
红豆生南国, 春来发几枝。
cǐwùzuìxiāngsī
chūnláifājǐzhī
愿君多采撷, 此物最相思。
《杂诗》唐 王维
záshī
táng
wángw?i
jūnzìgùxiānglái
君自故乡来, 应知故乡事。 来日绮窗前, 寒梅著花未。
《终南望余雪》唐 祖咏
zhōngnánwàngyúxuě
táng
zǔyǒnghánm?izhu?huāwai
yìngzhīgùxiāngshì
láirìqǐchuāngqián
zhōngnányīnlǐngxiùlínbiǎomíngjìsa
终南阴岭秀, 积雪浮云端。
ch?ngzhōngzēngmùhán
jīxuěfúyúnduān
林表明霁色, 城中增暮寒。
《静夜思》唐 李白
jìngyasī
táng
lǐbái
chuángqiánmíngyuaguāngjǔt?uwàngmíngyua
床前明月光, 疑是地上霜。
dīt?usīgùxiāngwángzhīhuàn
yíshìdìshàngshuāng
举头望明月, 低头思故乡。
《登鹳雀楼》唐 王之涣
dēngguànqual?u
táng
báirìyīshānjìn
白日依山尽, 黄河入海流。
huángh?rùhǎiliú
yùqi?ngqiānlǐmù
欲穷千里目, 更上一层楼。
《江雪》唐 柳宗元
jiāngxuě
táng
liǔzōngyuán
gangshàngyìc?ngl?u
qiānshānniǎofēiju?gūzhōusuōlìwēng
千山鸟飞绝, 万径人踪灭。
dúdiàohánjiāngxuělǐshāngyǐn
wànjìngr?nzōngmia
孤舟蓑笠翁, 独钓寒江雪。
《登乐游原》唐 李商隐
dēnglay?uyuán
táng
xiàngwǎnyìbúshìxīyángwúxiànhǎo
向晚意不适, 驱车登古原。 夕阳无限好, 只是近黄昏。
《听弹琴》唐 刘长卿
tīngtánqín
táng
liúchángqīng
zhǐshìjìnhuánghūn
qūchēdēnggǔyuán
línglíngqīxiánshànggǔdiàosuīzìài
泠泠七弦上, 静听松风寒。
jīnr?nduōbútán
jìngtīngsōngfēnghán
古调虽自爱, 今人多不弹。
《八阵图》唐 杜甫
bāzhantú
táng
dùfǔ
gōnggàisānfēngu?
功盖三分国, 名成八阵图。 江流石不转, 遗恨失吞吴。
fùd?gǔyuáncǎos?ngbi?
táng
báijūyìyíhanshītūnwú
míngch?ngbāzhantú
jiāngliúshíbùzhuǎn
《赋得古原草送别》唐 白居易
lílíyuánshàngcǎoyěhuǒshāobújìn
离离原上草, 一岁一枯荣。
chūnfēngchuīy?ushēng
yīsuìyīkūr?ng
野火烧不尽。 春风吹又生。 远芳侵古道, 晴翠接荒城。 又送王孙去, 萋萋满别情。
《游子吟》唐 孟 郊
y?uzǐyín
táng
mangjiāo
qīqīmǎnbi?qíngqíngcuìjiēhuāngch?ng
yuǎnfāngqīngǔdàoy?us?ngwángsūnqù
címǔshǒuzhōngxiànlínxíngmìmìf?ng
慈母手中线, 游子身上衣。
yìkǒngchíchíguī
y?uzǐshēnshàngyī
临行密密缝, 意恐迟迟归。 谁言寸草心, 报得三春晖。
shuíyáncùncǎoxīnbàod?sānchūnhuī
《关山月》唐 李白
míngyuachūtiānshānchángfēngjǐwànlǐ
guānshānyuatánglǐbái
明月出天山, 苍茫云海间。
chuīdùyùm?nguān
cāngmángyúnhǎijiān
长风几万里, 吹度玉门关。
《望月怀远》唐 张九龄
wàngyuahuáiyuǎn
táng
zhāngjiǔlíng
hǎishàngshēngmíngyuaqíngr?nyuànyáoya
海上生明月, 天涯共此时。
jìngxīqǐxiāngsī
wángb?
tiānyág?ngcǐshí
情人怨遥夜, 竟夕起相思。
《送杜少府之任蜀州》唐 王勃
s?ngdùshǎofǔzhīranshǔzhōu
táng
ch?ngquafǔsānqínyǔjūnlíbi?yì
城阙辅三秦, 风烟望五津。
t?ngshìhuàny?ur?ntiānyáru?bǐlín
fēngyānwàngwǔjīn
与君离别意, 同是宦游人。 海内存知己, 天涯若比邻。
?rnǚg?ngzhānjīn
dùfǔ
hǎinaicúnzhījǐwúw?izàiqílù
无为在岐路, 儿女共沾巾。
《春望》唐 杜 甫
chūnwàng
táng
gu?p?shānh?zài
国破山河在, 城春草木深。 感时花溅泪, 恨别鸟惊心。 烽火连三月, 家书抵万金。 白头搔更短, 浑欲不胜簪。
dēngyuayángl?u
táng
dùfǔhúnyùbúshangzānjiāshūdǐwànjīnhanbi?niǎojīngxīn
ch?ngchūncǎomùshēn
gǎnshíhuājiànlai
fēnghuǒliánsānyuabáit?usāogangduǎn
《登岳阳楼》唐 杜 甫
xīw?nd?ngtíngshuǐwúchǔdōngnáncha
昔闻洞庭水, 今上岳阳楼。
qiánkūnrìyafúwángw?i
jīnshàngyuayángl?u
吴楚东南坼, 乾坤日夜浮。
《终南别业》唐 王 维
zhōngnánbi?ya
táng
zhōngsuìpōhàodàoxìngláiměidúwǎng
中岁颇好道, 晚家南山陲。 兴来每独往, 胜事空自知。
wǎnjiānánshānchuíshēngshìkōngzìzhī
《凉州词》唐 王翰
pútáoměijiǔyaguāngbēi
liángzhōucítángwánghàn
葡萄美酒夜光杯, 欲饮琵琶马上催。 醉卧沙场君莫笑, 古来征战几人回。
《望庐山瀑布》唐 李白
wànglúshānpùbù
táng
lǐbái
gǔláizhēngzhànjǐr?nhuí
yùyǐnpípámǎshàngcuī
zuìw?shāchǎngjūnm?xiào
rìzhàoxiānglúshēngzǐyānfēiliúzhíxiàsānqiānchǐ
日照香炉生紫烟, 遥看瀑布挂前川。
yíshìyính?lu?jiǔtiāntáng
lǐbái
yáokànpùbùguàqiánchuān
飞流直下三千尺, 疑是银河落九天。
《送孟浩然之广陵》唐 李白
s?ngmanghàoránzhīguǎnglíng
gùr?nxīcíhuánghal?u
故人西辞黄鹤楼, 烟花三月下扬州。 孤帆远影碧空尽, 惟见长江天际流。
《早发白帝城》唐 李白
zǎofābáidìch?ng
táng
lǐbái
w?ijiànchángjiāngtiānjìliú
yānhuāsānyuaxiàyángzhōu
gūfānyuǎnyǐngbìkōngjìn
zhāocíbáidìcǎiyúnjiān
朝辞白帝彩云间, 千里江陵一日还。 两岸猿声啼不住, 轻舟已过万重山。
《枫桥夜泊》唐 张继
fēngqiáoyab?
táng
zhāngjì
qīngzhōuyǐgu?wànch?ngshān
qiānlǐjiānglíngyírìhuán
liǎngànyuánshēngtíbúzhù
yualu?wūtíshuāngmǎntiāngūsūch?ngwàihánshānsì
月落乌啼霜满天, 江枫渔火对愁眠。
yabànzhōngshēngdàokachuán
liúyǔxī
jiāngfēngyúhuǒduìch?umián
姑苏城外寒山寺, 夜半钟声到客船。
《乌衣巷》唐 刘禹锡
wūyīxiàng
táng
zhūquaqiáobiānyěcǎohuā
朱雀桥边野草花, 乌衣巷口夕阳斜。 旧时王谢堂前燕, 飞入寻常百姓家。
《送元二使安西》唐 王维
s?ngyuánarshǐānxī
táng
fēirùxúnchángbǎixìngjiā
wūyīxiàngkǒuxīyángxi?
jiùshíwángxiatángqiányàn
waich?ngcháoyǔyàqīngch?nquànjūngangjìnyībēijiǔ
渭城朝雨浥轻尘, 客舍青青柳色新。
xīchūyángguānwúgùr?n
kashaqīngqīngliǔsaxīn
劝君更尽一杯酒, 西出阳关无故人。
《出塞》唐 王昌龄
chūsàitángwángchānglíng
qínshímíngyuahànshíguān
秦时明月汉时关, 万里长征人未还。 但使龙城飞将在, 不教胡马渡阴山。
《凉州词》唐 王之涣
liángzhōucí
táng
wángzhīhuànbùjiāohúmǎdùyīnshān
wànlǐchángzhēngr?nwaihuán
dànshǐl?ngch?ngfēijiāngzài
huángh?yuǎnshàngbáiyúnjiānqiāngdíh?xūyuànyángliǔ
黄河远上白云间, 一片孤城万仞山。
chūnfēngbùdùyùm?nguānhazhīzhāng
yípiàngūch?ngwànranshān
羌笛何须怨杨柳, 春风不度玉门关。
《咏柳》唐 贺知章
yǒngliǔ
táng
bìyùzhuāngch?ngyīshùgāobúzhīxìyashuícáichū
碧玉妆成一树高, 万条垂下绿丝绦。
aryuachūnfēngsìjiǎndāo
cuīhào
wàntiáochuíxiàlǜsītāo
不知细叶谁裁出, 二月春风似剪刀。
《黄鹤楼》唐 崔颢
huánghal?u
táng
xīr?nyǐch?nghuánghaqùhuánghayíqùbúfùfǎn
昔人已乘黄鹤去, 此地空余黄鹤楼。
báiyúnqiānzǎikōngyōuyōufāngcǎoqīqīyīngwǔzhōu
cǐdìk?ngyúhuánghal?u
黄鹤一去不复返, 白云千载空悠悠。 晴川历历汉阳树, 芳草萋萋鹦鹉洲。
yānbōjiāngshàngshǐr?nch?u
táng
dùfǔ
qíngchuānlìlìhànyángshùrìmùxiāngguānh?chùshì
日暮乡关何处是, 烟波江上使人愁。
《江畔独步寻花》唐 杜甫
jiāngpàndúbùxúnhuā
huángsìniángjiāhuāmǎnxīliúliánxìdi?shíshíwǔ
黄四娘家花满蹊, 千朵万朵压枝低。
zìzàijiāoyīngqiàqiàtídùmù
qiānduǒwànduǒyāzhīdī
留连戏蝶时时舞, 自在娇莺恰恰啼。
《清明》唐 杜牧
qīngmíng
táng
qīngmíngshíji?yǔfēnfēnjiawanjiǔjiāh?chùyǒu
清明时节雨纷纷, 路上行人欲断魂。
mùt?ngyáozhǐxìnghuācūn
dùmù
lùshàngxíngr?nyùduànhún
借问酒家何处有, 牧童遥指杏花村。
《山行》唐 杜牧
shānxíng
táng
yuǎnshànghánshānshíjìngxi?tíngchēzu?àifēnglínwǎn
远上寒山石径斜, 白云生处有人家。
shuāngyah?ngyúaryuahuā
báiyúnshēngchùyǒur?njiā
停车坐爱枫林晚, 霜叶红于二月花。
篇五:古诗带拼音(全)
1、jiāng nán(hàn yua fǔ)
江 南 汉 乐 府
jiāng nán kě cǎi lián lián ya h? tián tián 江 南 可 采 莲, 莲 叶 何 田 田! yú xì lián ya jiān yú xì lián ya dōng 鱼 戏 莲 叶 间, 鱼 戏 莲 叶 东。
yú xì lián ya xī yú xì lián ya nán
鱼 戏 莲 叶 西, 鱼 戏 莲 叶 南 ,
yú xì lián ya běi
鱼 戏 莲 叶 北。
2、cháng gē xíng(hàn yua fǔ)
长 歌 行 汉 乐 府
qīng qīng yuán zhōng kuí,zhāo lù dài rì xī 青 青 园 中 葵, 朝 露 待 日 晞。 yáng chūn bù d? z?,wàn wù shēng guāng huī
阳 春 布 德 泽,万 物 生 光 辉。
cháng kǒng qiū ji? zhì,kūn huáng huā ya shuāi 常 恐 秋 节 至, 焜 黄 华 叶 衰。
bǎi chuān dōng dào hǎi,h? shí fù xī guī
百 川 东 到 海, 何 时 复 西 归?
shǎo zhuàng bù nǔ lì,lǎo dà tú shāng bēi
少 壮 不 努 力,老 大 徒 伤 悲。
3、chì lè gē běi cháo mín gē
敕 勒 歌 (北 朝 民 歌)
chì lè chuān,yīn shān xià,tiān shì qióng lú,lóng gài sì yě 敕 勒 川, 阴 山 下, 天 似 穹 庐,笼 盖 四 野。 tiān cāng cāng yě máng máng,fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 天 苍 苍,野 茫 茫, 风 吹 草 低 见 牛 羊。
4、yǒng é wáng luò bīn
咏 鹅( 王 骆 宾 ) (唐)
é é é,qǔ xiàng xiàng tiān gē
鹅 鹅 鹅,曲 项 向 天 歌。
bái máo fú lǜ shuǐ, hóng zhǎng bō qīng bō
白 毛 浮 绿 水, 红 掌 拨 清 波。
5、fēng
风(李lǐ 峤qiáo) (唐)
jiě luò sān qiū yè,néng kāi ér yuè huā
解 落 三 秋 叶, 能 开 二 月 花。
guò jiāng qiān chǐlàng rù zhú wàn gān xié
过 江 千 尺 浪,入 竹 万 竿 斜。
6、yǒng liǔ hè zhī zhāng
咏 柳(贺 知 章) (唐)
bì yù zhuāng chéng yī shù gāo,wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 碧 玉 妆 成 一 树 高 ,万 条 垂 下 绿 丝 绦。 bú zhī xì yè shuí cái chū?èr yuè chūn fēng s ì jiǎn dāo 不 知 细 叶 谁 裁 出?二 月 春 风 似 剪 刀。
7、huī xiāng ǒu shū hè zhī zhāng
回 乡 偶 书 (贺 知 章) (唐)
shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí,xiāng yīn wú gǎi bìn máo cuī 少 小 离 家 老 大 回 , 乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。
?r t?ng xiāng jiàn bù xiāng shí,xiào wan ka c?ng h? chù lái 儿 童 相 见 不 相 识 , 笑 问 客 从 何 处 来 。 8、liáng zhōu cí wáng zhī huàn
凉 州 词( 王 之 涣) (唐)
Huáng h? yuǎn shàng bái yún jiān,yí piàn gū ch?ng wàn ran shān 黄 河 远 上 白 云 间, 一 片 孤 城 万 仞 山。 qiāng dí h? xū yuàn yáng liǔ,chūn fēng bú dù yù m?n guān 羌 笛 何 须 怨 杨 柳, 春 风 不 度 玉 门 关。
9、dēng guàn qua l?u wáng zhī huàn
登 鹳 雀 楼 (王 之 涣) (唐)
bái rì yī shān jìn,huáng h? rù hǎi liú
白 日 依 山 尽, 黄 河 入 海 流。
yù qi?ng qiān lǐ mù,gang shàng yì c?ng l?u
欲 穷 千 里 目, 更 上 一 层 楼。
10、chūn xiǎo m?ng hào rán
春 晓( 孟 浩 然)(唐)
chūn mián bù ju? xiǎo,chù chù w?n tí niǎo
春 眠 不 觉 晓, 处 处 闻 啼 鸟。 ya lái fēng yǔ shēng,huā lu? zhī duō shǎo
夜 来 风 雨 声, 花 落 知 多 少。
11、liáng zhōu cí wáng hàn
凉 州 词( 王 翰)(唐)
pú táo měi jiǔ ya guāng bēi,yù yǐn pí pá mǎ shàng cuī 葡 萄 美 酒 夜 光 杯, 欲 饮 琵 琶 马 上 催。 zuì w? shā chǎng jūn m? xiào,gǔ lái zhēng zhàn jǐ r?n huí 醉 卧 沙 场 君 莫 笑,古 来 征 战 几 人 回?
12、chū sài wáng chāng líng
出 塞( 王 昌 龄) (唐)
qín shí míng yua hàn shí guān,wàn lǐ cháng zhēng r?n wai hái 秦 时 明 月 汉 时 关, 万 里 长 征 人 未 还。 dàn shǐ l?ng ch?ng fēi jiàng zài,bú jiāo hú mǎ dù yīn shān 但 使 龙 城 飞 将 在,不 教 胡 马 度 阴 山。
13、fú r?ng l?u s?ng xīn jiàn wáng chāng líng
芙 蓉 楼 送 辛 渐 ( 王 昌 龄)(唐) hán yǔ lián jiāng ya rù wú,píng míng s?ng ka chǔ shān gū 寒 雨 连 江 夜 入 吴,平 明 送 客 楚 山 孤。
lu? yáng qīn yǒu rú xiāng wan,yí piàn bīng xīn zài yù hú 洛 阳 亲 友 如 相 问, 一 片 冰 心 在 玉 壶。
14、lù chái wáng w?i
鹿 柴( 王 维)(唐)
kōng shān bú jiàn r?n,dàn w?n r?n yǔ xiǎng
空 山 不 见 人, 但 闻 人 语 响。
fǎn jǐng rù shēn lín,fù zhào qīng tāi shàng
返 景 入 深 林, 复 照 青 苔 上。
15、s?ng yuán ar shǐ ān xī wáng w?i
送 元 二 使 安 西(王 维)(唐)
wai ch?ng cháo yǔ yì qīng ch?n,ka sha qīng qīng liǔ sa xīn 渭 城 朝 雨 浥 轻 尘, 客 舍 青 青 柳 色 新。 quàn jūn gang jìn yī bēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù r?n 劝 君 更 尽 一 杯 酒, 西 出 阳 关 无 故 人。
16、jiǔ yua jiǔ rì yì shān dōng xiōng dì wáng w?i
九 月 九 日 忆 山 东 兄 弟(王 维)(唐) dú zài yì xiāng w?i yì ka,měi F?ng jiā ji? bai sī qīn 独 在 异 乡 为 异 客,每 逢 佳 节 倍 思 亲。
yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù,biàn chā zhū yú shāo yì r?n 遥 知 兄 弟 登 高 处 ,遍 插 茱 萸 少 一 人 。
17、jìng ya sī lǐ bái
静 夜 思(李 白)(唐)
chuáng qián míng yua guāng,yí shì dì shàng shuāng 床 前 明 月 光 ,疑 是 地 上 霜 。 jǔ t?u wàng míng yua ,dī t?u sī gù xiāng 举 头 望 明 月 , 低 头 思 故 乡 。
18、gǔ lǎng yua háng lǐ bái
古 朗 月 行( 李 白)(唐)
xiǎo shí bù shí yua ,hū zu? bái yù pán
小 时 不 识 月 , 呼 作 白 玉 盘 。
y?u yí yáo tái jìng ,fēi zài qīng yún duān
又 疑 瑶 台 境 , 飞 在 青 云 端 。
体裁作文